LỊCH DIỄN PHÒNG TRÀ TIẾNG TƠ ĐỒNG
![]() |
Tình hình khách mang lại phòng trà hiện tại nay, mua đông thì it, ngày vắng vẻ thì nhiều. Ảnh Lê Toàn. Bạn đang xem: Lịch diễn phòng trà tiếng tơ đồng |
Từ 50 đến 500
Montana Jazz Club vừa mới khai trương hồi thời điểm đầu tháng này với đồ sộ chỉ 50 khu vực ngồi. Bà nhà chủ trà cho thấy với mặt bằng sẵn có, kim chỉ nam khiêm tốn cơ mà bà hướng đến là một lượng khách định hình – những người dân thực sự mê man nhạc jazz. Ban nhạc, ca sĩ được chọn lọc, nhưng có lẽ cái tên Montana quá mớ lạ và độc đáo nên chưa được nhiều người biết đến.
Tình hình kha khá “dễ thở” rộng với phòng trà ko Tên. Vật dụng nhất, ko Tên đã thân quen với khách nghe nhạc chống trà trong gần hai năm qua. Thứ hai, sau thời điểm Tiếng Tơ Đồng đóng góp cửa cũng như M & Tôi yêu cầu tạm ngưng vận động do bị đem lại phương diện bằng, ko Tên đang là chống trà độc nhất vô nhị còn hoạt động ở quy mô “đại chống trà” với bài bản hơn 500 khách.
Theo ông Nguyễn Thanh Tâm, người điều hành và quản lý phòng trà M và Tôi trước đây, hiện nay không dễ kiếm được một mặt phẳng ngay tại trung tâm thành phố cho mô hình phòng trà 500-600 khách.
Ông Tâm nhận định rằng phòng trà ca nhạc nên được đặt ở những địa điểm trung tâm, thậm chí còn là trên những tuyến phố sang cả số 1 của đô thị, vì nếu như không thì phòng trà sẽ không còn “cốt cách” ở trong nhà trà!
Điều này phân tích và lý giải vì sao số chống trà ca nhạc sinh hoạt một thành phố có tiếng là có thị phần âm nhạc cải cách và phát triển mạnh lại chỉ đếm được bên trên đầu ngón tay và số đông đều gồm quy mô bên dưới 200 khách.
Nhưng dù lớn hay nhỏ dại thì tình hình khách đến những phòng trà hiện nay trong tình trạng ngày mùa đông thì ít, ngày vắng thì nhiều. Có chủ kiến cho rằng sale phòng trà ngày này không dễ tìm kiếm lợi nhuận giống như những năm 2000-2004, do đã qua mẫu thời chống trà đem lại “khẩu vị” lạ, khách hàng vô phòng trà ồ ạt theo phong trào. Ngày nay, khách hàng đã chán ngán khẩu vị cũ, lại cũng như nhau ở phần đông các chống trà, trong những lúc quán bar mọc lên nhiều, quán coffe cũng ko ít.
Thực ra, nếu xem xét sẽ thấy từng phòng trà cũng đưa ra những giữa trung tâm khác nhau: giả dụ Ân Nam có rất nhiều ca khúc trữ tình quê nhà thì Văn Nghệ cuốn hút khách với nhiều tên tuổi ca sĩ hải ngoại; không Tên tổng hợp những dòng nhạc trong những khi 2B Lê Duẩn (trước lúc bị rước lại phương diện bằng) chỉ chọn lựa những giọng ca thuộc cái nhạc trữ tình, tiền chiến; Đồng Dao tập trung vào việc thiết kế sân khấu, không gian đẳng cấp và sang trọng với âm thanh, ánh sáng hiện đại… tuy nhiên, những khác hoàn toàn này biết đến quá nhỏ dại so với việc trùng lắp khuôn mặt ca sĩ ở hầu như các phòng trà trong ba tiếng đồng hồ đeo tay mỗi đêm và suốt 365 ngày từng năm.
Theo ông Nguyễn Thanh Liêm, bạn từng điều hành và quản lý phòng trà giờ đồng hồ Tơ Đồng trong vô số nhiều năm, những nhà marketing phòng trà ca nhạc vẫn đứng trước thử thách về năng lực sáng tạo đông đảo mảng miếng thẩm mỹ và nghệ thuật riêng biệt, đầy đủ để mê say một lượng khách hàng riêng.
Ông Liêm mang đến rằng con số khách mang đến phòng trà phụ thuộc rất các vào khả năng người điều hành. “Ngoài việc biết tởm doanh, người điều hành phòng trà phải am hiểu âm nhạc, tư tưởng khách nghe nhạc, biết lựa chọn ban nhạc, ca sĩ và còn phải khéo léo trong “đối nhân xử thế” cùng với giới âm nhạc sĩ”, ông Liêm chia sẻ.
Sự đổi thay dạng
Khách hưởng thụ âm nhạc tại chống trà Bụi. Ảnh: Lê Toàn. |
Xem thêm: Tượng Cá Chép Hóa Rồng Ở Đà Nẵng, Cá Chép Hóa Rồng
Theo ông Liêm, kể đến hai chữ “phòng trà”, chắc rằng giới mê nhạc tại tp sài gòn trước 1975 đang nhớ ngay mang lại phòng trà khét tiếng Đêm color Hồng, vì chưng ban nhạc Thăng Long (gia đình ca sĩ Thái Thanh) lập ra. Đây là mô hình nghe nhạc, giải khát thời thượng trong một ko gian nhỏ tuổi nhưng ấm cúng. Quanh vùng trình diễn ko mấy phân biệt với quanh vùng của người nghe.
Khâu biểu đạt cũng không bắt buộc phải được thiết kế theo phong cách chương trình, không có cả MC. Khách quen cho để gặp gỡ, chat chit với ca sĩ, nhạc sĩ mà họ ái mộ, với cả với những người dân khách không còn xa lạ và để sống với rất nhiều ca khúc mà họ yêu mê thích một phương pháp lịch sự, ko ồn ào. Đây được coi là thú giải trí tao nhã, đẳng cấp và phần nhiều khách nghe nhạc thông thường có cùng chổ chính giữa trạng ước ao nghe với xem ca sĩ đó hát bài bác hát kia với khúc dạo (nhạc) đó, thậm chí còn là hàng đêm cùng cũng tại chỗ ngồi đó…
Cũng theo ông Liêm, sau 1975, quy mô phòng trà ko tồn tại cho tới những năm cuối những năm 1990, trước lúc bar cafe For You được đổi khác mô ra đời phòng trà ca nhạc Đồng Dao. Mặc dù nhiên, một trong những người hoạt động trong nghành nghề dịch vụ âm nhạc vẫn tồn tại nhớ về một sân khấu ca nhạc trữ tình vận động thời gian ngắn vào cuối thập niên 1980 trên tầng 5 của hotel Majestic.
Đây cũng là mô hình giải khát ca nhạc “sống” nhưng mà chương trình màn biểu diễn giống trên sân khấu rộng là trong phòng trà. Mặc dù vậy, sân khấu ca nhạc này cũng từng được điện thoại tư vấn là phòng trà để phân biệt với những loại hình giải trí (liên quan mang lại âm nhạc) đang thịnh hành lúc đó có sân khấu ca nhạc không tính trời, vũ trường, quán ăn ca nhạc “sống” cùng bar coffe “nhạc máy”.
Nhưng chắc rằng thời điểm chuyển động phòng trà có nét là từ sau khi Đồng Dao ra đời. Đồng Dao, theo mô típ của Đêm color Hồng, đã hỗ trợ cho giới yêu nhạc một hương vị mới. Và chỉ hơn 1 năm sau đó, tại TPHCM lần lượt xuất hiện thêm phần đa phòng trà như giờ đồng hồ Tơ Đồng, M Saigon, Khánh Quân…
Đây cũng chính là thời điểm những vũ trường sau gần 10 năm hạnh phúc đang ban đầu thưa khách, với đi nghe nhạc phòng trà vươn lên là một nhu cầu lớn của thị trường khiến cho phòng trà mau chóng không ngừng mở rộng quy mô, trường đoản cú 100 lên 300-400 khách hàng mà đỉnh cao là giờ đồng hồ Tơ Đồng, phát triển lên hơn 500 số chỗ ngồi nhưng đêm nào thì cũng gần như kín chỗ, khách hy vọng chắc ăn phải để chỗ trước.
Đi nghe nhạc chống trà đổi thay “mốt”. Các phòng trà thực sự biến thành sân khấu ca nhạc với dàn music khuếch đại, và để thỏa mãn nhu cầu thị hiếu music đa dạng, các nhà thi công chương trình đưa vào phòng trà đầy đủ thể nhiều loại nhạc, không chỉ có có nhạc chi phí chiến, trữ tình, pop xuất xắc rock và roll mà còn tồn tại cả nhạc rap, disco, hip-hop, thậm chí là có cả múa văn minh minh họa cho một số trong những tiết mục. đặc điểm thân thuộc, gần gụi và đk giao lưu giữ mặt đương đầu giảm dần. Chống trà phát triển thành dạng.
“Một cõi đi về”?
Tình trạng nêu trên đã khiến việc nghe nhạc sống phòng trà này tốt phòng trà kia chỉ nên chuyện… thay đổi địa điểm, còn “món ăn” thì như nhau nhau. Ở chống trà nào cũng vậy, cũng phần đa ca sĩ đó, bài hát đó, chạy “sô” sản phẩm đêm. Được một thời gian khách bước đầu thấy… ngán!
Trước tình hình doanh số sụt giảm, giờ Tơ Đồng đã đổi mới bằng vấn đề đưa ngôi sao 5 cánh ca nhạc vào chống trà, có tác dụng lạ công tác và nâng mức phụ thu ca nhạc tùy theo giá của “sao”. “Sao” hút khách không chỉ có với những fan (người hâm mộ) cá biệt tìm cho phòng trà mà còn có cả một fan club sẵn sàng chạy “sô” theo thần tượng của bản thân mình để nghe, xem cùng ủng hộ. Hiện tượng kỳ lạ này sẽ giúp những phòng trà gồm một lượng khách bất biến và phần nào tạo ra sức hút cùng với đám đông.
Tuy nhiên, những phòng trà phải xác định một thực tiễn là tên tuổi của các “sao” trở thành con dao hai lưỡi, khi tất cả “sao”, chống trà mới tất cả khách, còn không có “sao” thì không một ai đến. Những phòng trà con quay quắt, giành đơ “sao”. Giá của “sao” lên vù vù, có “sao” vươn lên tới mức 40 triệu đồng/đêm, thậm chí cao hơn trong những khi tiền nước cùng cả phụ thu thêm ca nhạc không bí quyết gì theo kịp.
Tình hình các phòng trà hiện thời rất cạnh tranh khăn. Mỗi đêm open đều tốn túi tiền như nhau, bao hàm thù lao ban nhạc, ca sĩ cơ hữu, tiền khía cạnh bằng, điện nước, thuê máy móc thiết bị, lương nhân viên cấp dưới phục vụ. Nếu không có giọng hát ngôi sao, khách hàng chỉ đếm được đôi bố chục người, lỗ là cái chắc! Trường vừa lòng thuê “sao” thì cũng chỉ với vài cái thương hiệu ca sĩ sản phẩm “top” là hút khách. Nhưng đa số ca sĩ này sẽ không nhận sô nhiều do họ cũng sợ người theo dõi nhàm chán.
Theo ông Nguyễn Thanh Tâm, thời nào cũng đều có fan mến mộ nên “sao” lúc nào cũng có. “Tôi ko ham phân tích và lý giải nhiều mà lại chỉ ước ao nắm nhu cầu và tìm cách thỏa mãn nhu cầu”, ông vai trung phong nói. Vì vậy, M & Tôi chuẩn bị khai trương trở lại, với trên 400 chỗ ngồi, với vẫn liên tiếp sử dụng đầy đủ tên tuổi ngôi sao.
Trong khi đó, với Montana Jazz Club, ông Liêm đã trở lại với quy mô phòng trà nhỏ, không có “ngôi sao” tuy nhiên tìm phía đi riêng biệt là chuyên chiếc nhạc jazz. Chống trà Đồng Dao vừa tái khai trương với bài bản vừa cần (khoảng 200 chỗ) cũng theo xu thế giũ quăng quật gánh nặng vì tên tuổi các “sao” mà chú ý nhiều cho khâu chỉnh sửa chương trình thế nào cho những giọng hát cơ hữu chọn được chiếc nhạc, ca khúc phù hợp, cùng tập trung đầu tư cơ sở đồ gia dụng chất, xây dựng không gian, tô điểm nội thất.
Xem thêm: Khách Sạn Relax Nam Trang, Việt Nam, Relax 2 Hotel, Thành Phố Nha Trang, Khánh Hòa
Kinh doanh vì… “ghiền”
Cái cạnh tranh của kinh doanh phòng trà so với loại hình pub, bar-cà phê hoặc nhà hàng là mức chi tiêu lớn, khách khó khăn tính, yêu ước cao nhưng… giá thành ít. |
Với công thức chung nhất của hoạt động này là mùa cao điểm (mùa khô, ngày lễ, Tết) “nuôi” mùa phải chăng điểm (mùa mưa), ngày cuối tuần nuôi ngày đầu tuần. Rất có thể thấy lượng khách mang đến vào đa số ngày thiết bị Bảy, công ty nhật là thước đo hết sức quan trọng, quan trọng đặc biệt trong gần như tháng mưa. “Nếu như mong muốn có được đông đảo ngày vào ngày cuối tuần không mưa tuy nhiên lại chẳng may vắng ngắt khách, xem như việc sale tuần đó, mon đó có nhiều nguy cơ lỗ lã”, ông Liêm nói.
Còn theo ông Tâm, phần đông không chủ phòng trà làm sao xem roi từ kinh doanh phòng trà là nguồn thu nhập chính yếu của họ. Đây chỉ nên khoản đầu tư thêm vì sở thích nhiều hơn, vị họ phần đa là những tình nhân thích âm nhạc. Ông tâm cho biết, những người dân góp vốn marketing phòng trà đều phải có lĩnh vực kinh doanh riêng. Có fan là nhà cung ứng vật tứ ngành in, người mua sắm ô tô, đầu tư bất động sản hoặc sale nhà hàng…
Ông Tâm đơn cử phòng trà M và Tôi sẽ được đầu tư chi tiêu 1 triệu đồng $ mỹ để lắp thêm lại hoàn toàn thiết bị nội thất với hoài bão trở thành phòng trà phong cách nhất ở sài Gòn. “Với khoản đầu tư này, rất nhiều người nhắm đến lợi nhuận sẽ không còn chọn marketing phòng trà. Họ làm vì tình yêu thương âm nhạc, vì mong mỏi sở hữu một sản phẩm mang tính chất văn hóa – nghệ thuật, hoặc ý muốn có một nơi chốn như ý để thư giãn, giao tiếp, gặp mặt gỡ anh em vào buổi tối”, ông trung ương nói.
Ông Tâm cho biết thêm có người chi tiêu phòng trà vì… “ghiền” bầu không khí phòng trà: một vài giọng ca yêu thương thích, ánh sáng, âm thanh, hình ảnh nhiều tín đồ nghe đang hạnh phúc với âm nhạc, với cả cái xúc cảm đi cho phòng trà như trở về nhà…
Cũng có thể đây là câu vấn đáp cho rất nhiều ai vẫn thường thắc mắc về kết quả của việc kinh doanh phòng trà thời nay, không tồn tại lãi nhưng vẫn đang còn người đầu tư!